Thứ Ba, 8 tháng 4, 2014

vtc9

Kỳ thiệt tu hành ta như cố chớ nhiều trang mục đích chi cả, cũng chẳng nói đạt thắng mục mục tiêu gì, tiền cần đâm hoạt bố tháng ở chỗ này, cũng chớ tính là hoàn trả tinh tu hành.



click xem >>> hương Đêm




Phim Hương Đêm | Vtc9


Nhưng nếu như tu hành... Nếu như cứ tầm chốn tương đối xử an tinh đảo quành thời cũng quá mất phăng ý nghĩa, vì vậy nhóm ngũ một mực tàu xâm nhập đi phía trước...


Trong rừng rậm nào là khắp nơi đều du ẩn nguy cơ, chả khảm thận một chút, giàu lẽ cũng sẽ bị hỏa cầu, thủy tiễn, thậm chí là gai ghét bỗng nhiên nhiên văng vào đả bị thương! Chuyện này khiến bọn người La Á lỡ mới tiến vào đây, một tí kinh nghiệm cũng chả giàu cảm thấy đau cả đầu, tê hòng người trên thân đều lấp đầy miệng dấu thương lớn nhỏ.


Khiến biếu ba nữ đâm Ám Tương khó dôi dìm nhất đích thị là ban đêm ở chốn này... trong nào là vào ban đêm đều sứ kỳ âm u, giàu dạng đoán đặng lúc tối là đơn loại hắc ếm như cầm cố này. Thỉnh phảng phất lại truyền tới tiếng hú rùng rợn của ma thú vị từ bỏ xa xa, càng khiến da đầu cạc nàng run lên chừng đợt... Tuy rằng thực lực đều cũng chớ nhợt lắm, mà đồng nhân cách nữ sinh thời ngại hãi đêm tối cũng không có chi đáng trách cả.


Cũng may giàu đám đệ trình tử cao cấp ở đây, trong lũ họ thưa nhất cũng hẵng có đơn dò kinh nghiệm, đối cùng hoá hoạt trong rừng ngó như cũng quen thuộc, chỗ nà có suối nhỏ, chốn nào tương đối xử an tinh v... v... Ở loại địa phương này, kẹp lúc kinh nghiệm chính là tánh mạng


Cứ như vậy, thời phòng đơn tháng thoả trôi qua... Đã tới hồi này, bầy người La Á mới quen thục đâm ra hoạt pô dã nhân trong suốt rừng này.


vtc9


Cũng may giàu keo kiết lửa, thưa nhất không cần giả dụ đớp sống, nhưng trải sang đơn tháng này, bố nữ đơm Ám Tương cạc nàng cũng buộc ép mình dần dần quen thục đêm tối trong rừng .


Đêm tối cũng không quá mức ngừa nan, hiện giờ buồng nan chính là, liên tục lệ đơn tháng cũng chả xuể tắm rửa... Đối cùng cạc nữ đơm cực kỳ coi trọng chiều ngoài của tớ nhưng mà nói, hồi bình phẩm thường đơn tháng chả tắm rửa, đó trái thiệt là chuyện không dạng ngỡ tịnh nổi. Nhưng lúc này, dưới nguy cơ ngữ rừng râm, các nàng lại thiệt sự làm như vậy, nhưng mà lại chả dạng chớ nối trần gian kiên trì...


Hiện hiện đám phứa mỹ nữ đền rồng ngày nhõng nhẽo này, tất cả đều lộ ra cỗ dáng ngán chường tiều tụy... Cũng không biết nhiều giá như là ảo giác không, các nường thậm chí thường xuyên hết tớ cũng có dạng ngửi thắng hương vì chưng cựu dứa ngạt ngào trên người mình biến vách một ngò mả hôi dơ dơ cực kì kỳ buồn nôn...


- Đi sâu hơn nữa chính thị là chỗ nơi nguy hiểm đích thị thức rồi, ma thích ở đây vắng nhất cũng ngoài ngũ cấp. Hiện giờ, cạc học viên khác dưới tứ cấp Chiến Sĩ ở lại đây cùng Thu Hân lão sư và Phi Dương lão sư đi. Thu Hân, Phi Dương, ở đây liền tầy tù buồn phiền toái cạc mày rồi.

 huong dem vtc9 tron bo


Sơn Lực bảo tình nghiêm rúc nói, sau đó nói đồng Thu Hân và thể kể tôn giáo sư năm ngữ hai Phi Dương đấng đằng người nàng.


Thu Hân và Phi dược gật đầu cười, chớ nói gì.


Đây là chuyện trước lúc đàn y tới đây hẵng quyết toan tốt, dù biết bao chỉ là tu hành ta thôi, nói trắng vào đích thị là gia tăng ghê nghiệm thiệt chiến biếu các học sinh, chẳng cần giả dụ đem bầy chúng ném vào trong suốt nguy hiểm dải trải qua hay là sức làm gì. Tứ gấp còn chửa tính, dẫu biết bao đang nhiều nhiều đệ tử ngũ cấp Cảnh Môn năm trên như vậy, tăng thêm 4~5 trình tử tứ cấp Đỗ Môn cũng có dạng ứng nghiệm đối nhẹ nhõm.


Nhưng tới ngũ cấp ma thú nhận thời lại khác, bởi bởi vì kín chấm to nhất giữa ngũ cấp ma thích và tứ gấp ma thú đích thị là ngoại trừ sức tiến đánh kích bản thân thể sánh đồng tứ cấp thời giàu một bước tăng phọt ra, càng quan quý trọng hơn là ngũ cấp ma thú vị có tốc chừng đánh kích đại nhanh, mà kim hệ ma thích đứng đầu ngũ hệ, cũng sắp vào sân!


Nói đến đây chẳng dạng chả nói đơn chút... Kim hệ ma thú vị cùng nhân cách là giàu lực tiến đánh kích khoẻ nhất, xốc chừng chóng nhất trong ngũ hệ, mặc dẫu là gấp thấp nhất, cũng nhiều thiệt sức ngũ cấp!


Mà ngoại ngoại trừ những ngữ này, càng quan quý trọng hơn là, ngũ cấp ma thú vị giàu thể sử dụng thuật pháp giàu tính chất sát xót thương phạm quây lớn rồi! Lực sát xót thương cường phứa cọng thêm kể pháp phạm vi rộng... Đám đạo sư Sơn Lực cũng chẳng muốn khiến học đâm ra của tớ tử vong vô vị.


Sau lúc nhé Sơn Lực nói, tức khắc giàu hơn mười gã đệ tử từ trong suốt độ ngũ bay vào ngoài, Lâm Dịch tự nhiên cũng nhấc chân muốn phăng vào đi, La Á ở đơn bên lại mãnh thua ép lấy hắn, thấp giọng quát nói:


- Này, mày muốn chết thật à? ! Nói ắt hết ngũ gấp Chiến Sĩ mới có thể đi! Bên trong suốt nguy nguy hiểm như vậy, ngươi luôn hết ngũ gấp cũng chửa tới, bay ra muốn chết à? !


Lâm Dịch ngớ người, đột nhiên nghĩ tới mình dựa hầu hạ đang chửa nói cho đàn hụi tin ức tớ hả là ngũ cấp, không khỏi cười cười, nói:


- Yên lòng đi, ta hẵng ngũ cấp rồi.


La Á lập tức mở to hai mắt nhìn, thất que nói:


- Cái gì? ! Ngươi ngũ cấp rồi sao? !


Thanh âm ngữ La Á ra lúc nè tương đối xử an tĩnh vang lên trong suốt rừng lượng có nét cực kì kỳ chói tai. Nhất thời ánh mắt mọi rợ người cũng không nhịn thắng hướng bọn hụi dòm lại. Trong mắt vỡ lở ra vẻ nghi ngờ hoặc.


Ngụy Kiếm sắc phương diện hơi đổi, chả khỏi nhướn mày, nói:
- La Á, mày còn nói cái gì?


Sắc mặt La Á ửng đỏ, ngắc ngứ nửa ngày mới thấp giọng nói:
- Lâm Dịch nói nghỉ hả là đội viên ngũ cấp. Ta quá mực giật mình. Do đó,...


Mọi người lỡ nhỉ nhất thời đem ánh mắt tập trung tới trên người Lâm Dịch đằng rìa La Á. Trên bình diện mọi người đều lộ vào biểu tình ái kinh ngạc.


Trên mặt Lâm Dịch cũng hơi hồng hồng, đột nghe Ngụy Kiếm gớm ngạc hỏi:
- Lâm Dịch, nghỉ nói là thiệt sao?


Sắc mặt Lâm Dịch tang nên hồng một chút, gật đầu:
- Ừm, tại học kỳ trước, tháng chót đồng hả đột phá.


Trên bình diện Ngụy Kiếm là thiệt lộ vào biểu tình ái giành mình. Một tháng cuối ở học kỳ trước, cố chả giá như nói Lâm Dịch cũng là ở thời điểm chớ tới mười sáu, mười bảy tuổi thoả hốt nhiên phá?


Học hòn xung quành cũng chẳng nhịn được hướng phía Lâm Dịch vỡ lở vẻ chấn kinh. Ám Tương, Lý Văn càng chả dám tin tức tưởng dòm Lâm Dịch.


- Ha ha, chúc vui a Ngụy lão sư, ban cạc mày cũng xuất một thiên tài chả tệ bạc a.


Nữ lão sư đấng ở bên cạnh Ngụy Kiếm chợt nhiên lỡ cười vừa nói. Ngụy Kiếm buổi nào là mới lấy lại tuyền thần, trên mặt bại lộ vào dáng tươi cười hãn hữu nhiều gật đầu với nữ lão sư kia. Sau đó con quay đầu lại nói đồng Lâm Dịch:
- Đã như vậy, mi cũng theo nhóm đi.


- Vâng.


Cứ như vậy, dưới ánh mắt hâm mộ, năng thách kị ngữ đám học viên, Lâm Dịch gia gia nhập chi đội ngũ bao gồm cả lão sư, tổng cọng chỉ nhiều mười bảy người này.


- Ngươi tên là Lâm Dịch sao? Ta là Diệp Linh Thể Thuật Đạo Sư năm của tư, sau này cần nếu cùng Lang Sa thân thể cận a.


Trên bình diện nữ lão sư que tú vỡ lở ra nét nghịch ngợm và hồi khí xảo quyệt, để Lâm Dịch gãi gãi đầu vài ba cái. Còn chớ chờ nó phản bội ứng nghiệm lại, bỗng nhỉ được đơn giọng nữ que lãnh không hờn giận nói:
- Diệp lão sư!


Lâm Dịch theo bản năng con quay đầu, đã chộ trên khuôn mặt que lãnh của Lang Sa vỡ lở vào đơn tia chẳng vui, lông mày cũng khẽ díu lại.


Lâm Dịch nhỡ thất ngu đơn lúc, trong suốt lòng cũng nhất thời đối đồng nường bừa đâm ra hảo cảm, xấu hùm gãi đầu. Hắn tiền nhiều dạng cười gượng.


- Đừng nháo.


Trung niên trai tử bay ở đằng mé Ngụy Kiếm díu ngươi nói. Lâm Dịch không khỏi đem ánh mắt dòm lại.


Lâm Dịch là nhận được hắn. Hắn chính thị là Thể Thuật Đạo Sư, gã là Diệp Khai. Quanh năm lấy cỗ dáng băng nhóm lãnh nhìn người, cảm giác với lượng mận giàu tí chi nhau.


Trong mái tóc trường màu đen, ngũ quan tuy rằng rằng không ngó là quá mức tú mỹ, song khuôn mặt lãnh tuấn mà lại gầy đống nam tính tình lại khiến nó thoạt trông rất giàu thần. Có một cổ khí ức trầm ổn thoả sắc bén.


Diệp Linh dựa hồ rất là e hãi Diệp Khai này. Nghe đặng nó nói, lại tinh nghịch nhẽ lưỡi với Lâm Dịch, rồi không nói chi nữa.


Sơn Lực luôn tiếp chuyện lời nói:
- Các mày ở đây, ngoại trừ Lâm Dịch vào đều giàu đơn hai lần kinh nghiệm. Hung hiểm trong suốt này, min nghĩ trong bụng cạc mày là minh bạch. Cùng dĩ vãng giống nhau, chúng mỗ muốn nối thô tục thâm nho nhập, mãi tặng tới Tam Tinh Kỳ, bắt đầu đi vòng vèo. Trên đàng nào chớ giàu tới vạn bất đắc dĩ, chúng ta sẽ chẳng xuất thủ. Tất hết đều nếu nương tựa ra bản thân cạc ngươi.


- Dạ.


- Ừm, Hi vẳng các mi đừng tặng chúng mỗ thất vọng.


- Dạ.


Sơn Lực điệu ham mấy câu lấy lệ, liền tránh đường. Đám học hòn lục niên cấp đấng ở bên trước luôn con quay đầu hướng sâu trong bè rừng bay đến.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét